22 thg 4, 2013

Một thuở mưa bay

Một thuở mưa bay nhớ một người
Qua đường dừng lại ngắm mưa rơi
Mưa rơi thanh thản thành tri ức
Ướt khắp nhân gian, ướt đất trời.

Một trận mưa phùn một chút vương
Đêm qua còn đọng lại ngàn sương
Mưa rơi thảng thốt, vô tình ngủ
Tỉnh giấc rồi ai sẽ tiếc thương.

Một thuở mưa bay, nắng một chiều
Em ngừng trong tiếng vọng buồn thiu
Thở dài, anh ngắm đầu ai ướt
Không lẽ tình này chỉ bấy nhiêu?

Một thuở mưa buồn, khách xót xa
Người đi nhân thế trách phôi pha
Mưa rơi lất phất trời xanh ướt
Trong nắng cô liêu chuyển xế tà.

Mưa buồn, ngoảnh lại, chỉ còn mây
Duyên nợ xin cho giữ chút này
Để níu kéo người khi ngoảnh lại
Ngập ngừng, trong mộng, nắm bàn tay...

(Thanh Trúc, Một thuở mưa bay)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét