1 thg 4, 2013

Tạm biệt tháng ba

Vậy mà sắp hết tháng ba rồi
Ký ức lưng chừng, chỉ vậy thôi
Dẫu có mơ hồ như khói trắng
Vẫn còn lưu luyến suốt đời tôi.

Tháng ba, buồn lắm, thắng ba ơi
Thuở ấy lang thang đợi một người
Ngóng một chuyện tình không níu kéo
Và rồi, chẳng gặp, để hoa rơi.

Tháng ba cát trắng biển Nha Trang
Sóng dạt mê ly ngỡ tiếng đàn
Ấy điệu tương tư say bóng lạ
Là hình ai đó giữa thời gian.

Có khách qua đường gọi tháng ba
Tìm đâu cho thấy bóng người ta
Ngày xưa xao xuyến dừng chân ngắm
Để đến hôm nay vẫn mặn mà.

Bao giờ xuân thắm lại nguồn mơ
Sẽ vội trao nhau chút dại khờ
Ghế đá không còn nơi đọc sách
Mà nơi vun vén mối tình thơ.

Có khách qua đường trách tháng ba
Tình đầu chưa trọn, để phôi pha
Dừng chân gọi tách cà phê đắng
Ngồi nhớ ngày nào, chợt xót xa.

Tháng ba, tạm biệt, hẹn ngày sau
Năm tháng trôi đi, mộng đổi màu
Em mượn thời gian làm thử thách
Mà tôi, nhờ đó, gửi tình sâu.

(Thanh Trúc, Tạm biệt tháng ba, ngày 27 tháng 3)

2 nhận xét: