1 thg 4, 2013

Tuổi 24

Một tấm bằng đại học mặc dù vẫn còn bị treo ở trường nhưng cũng đủ để bù đắp 4 năm tuổi trẻ...

Một công việc không thể gọi là ổn định nhưng cũng đủ để rèn luyện bản thân và sống qua ngày...

Một vài ước mơ, dù có hơi viễn vông, nhưng cũng đủ để không bị lạc hướng...

Một trái tim không mạnh mẽ lắm nhưng cũng đủ kiên quyết trước những lựa chọn khó khăn...

Một ít kinh nghiệm, thất bại nhiều hơn thành công, nhưng cũng đủ để một thời lưu luyến...

Một ít chuyện cũ, buồn nhiều hơn vui, nhưng cũng đủ để tin tưởng vào tương lai và cuộc sống...

Một vài người bạn thân, không thường xuyên gặp mặt nhưng cũng đủ để hiểu nhau và tiếp sức cho nhau trong những lúc khó khăn...

Một mái nhà dù hơi neo người nhưng vẫn cảm thấy ấm áp mỗi khi trở về, bởi vì có người thân ở đó...

Một tình cảm mặc dù còn dang dở nhưng vẫn đủ để hy vọng và viết thành thơ...

Thế là mình cũng bước sang tuổi thứ 24. Tự đãi bản thân bằng một ly cafe vỉa hè. Tự chúc mình sinh nhật vui vẻ.

P.S. Ngày xưa, trong một chương trình âm nhạc, Diễm Quỳnh nói, ngày 20 tháng 3 là ngày của cây sồi. Cây sồi thì vững chắc và kiên cường. Mình không biết có phải vậy không, nhưng nhiều lúc vẫn cảm thấy bản thân rất yếu đuối và lạc lõng. Bánh kem trong đêm sinh nhật, trước giờ vẫn còn là ước mơ nho nhỏ của mình.

Có ai đó đã nói, tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào... Đối với mình, 23 năm qua, sóng gió có, yên bình cũng có. Nó dường như là một giấc mộng, nếu có thể trở lại, mình cũng chỉ ngắm nhìn nó mà không thể đắm chìm trong nó một lần nữa...

(Thanh Trúc, Tuổi 24, ngày 20 tháng 3)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét