22 thg 4, 2013

Phụng nữ

(lấy ý thơ Lý Thương Ẩn: "Phụng nữ ân cần biệt cố nhân...")

Hận nào chẳng vướng bóng hồng nhan?
Mấy kiếp điêu linh cũng úa tàn
Tri kỷ xin đừng cầu ngọc thạch
Có tìm, ghé hỏi Nhạn môn quan.

Sương gieo lác đác bóng trăng tà
Tráng sĩ bạc đầu lệ xót xa
Có kẻ sang sông hờn để lại
Tang bồng ngang trái cũng phôi pha.

Chắp nhặt cô liêu chuyện mị hồ
Trường đình cách bóng mộng hư vô
Chương Đài liễu cũ trần duyên nhạt
Dâu héo tàn trên bãi bể khô.

Úa mộng thâu đêm, giấc chẳng thành
Dao mòn cắt ngọt tóc thề xanh
Thiên nhai tuế nguyệt luân hồi chuyển
Phương thảo hồn say tiếc yến oanh.

Chuông khuya một tiếng tỉnh nguồn mơ
Trả lại hư vinh ghé bến bờ
Tịch mịch muôn trùng ân ái biệt
Cố nhân từ tạ khách ban sơ.

Áo lam lất phất ánh dương hồng
Ngọc nữ nghiêm cầu cõi sắc không
Một đóa hoa đèn nhen bóng hạc
Tro tàn rơi rụng hóa sương phong.

(Thanh Trúc, Phụng nữ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét