1 thg 4, 2013

Tình duyên không có cánh

Nước chảy, trăng chưa tàn
Trăng rơi, gợn nước lan
Thuyền đi, không nhớ bến
Người về, đứng thở than.

Tỉnh dậy, em đi rồi
Em đi, bỏ lại tôi
Tình duyên, không có cánh
Đành để mộng xa xôi.

Tuổi muộn, phai câu thề
Xuân qua, lạnh tái tê
Trời xanh, không thấy én
Đầu bạc niệm hồn quê.

Nắng đuổi tịch dương tà
Hoa rơi gió cuốn qua
Bờ quanh, dương liễu héo
Bóng lạnh khuất đường xa.

(Thanh Trúc, Tình duyên không có cánh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét