LỐI DU CA, GÁC MỘC MIÊN
Một chiều mưa ướt lối du ca Lữ khách dừng chân dưới mái nhà Nghe tiếng thì thầm đêm xuống muộn Gối đầu hoa cỏ, hát ngâm nga. Có tiếng đàn trên gác mộc miên Như ai lơ đãng dạo qua miền Bậc thêm lên gác, chân nhè nhẹ Phảng phất cho mùa đã ngủ yên. Phảng phất mùa trên mái tóc rơi Nghe xa vó ngựa cuối chân trời Mệt nhoài trao dấu chân cho tuyết Rảo bước về đây để nghỉ ngơi. Về miền thu thảo hát du ca Giữa điệu mê say, giấc đậm đà Ai mượn nhờ ai, vai để ngủ Nhẹ nhàng quên lãng tháng ngày qua. Gác mộc miên, về giữa cõi đêm Chân nghe thổn thức lối rêu mềm Bạc đầu dưới ánh trăng vời vợi Ta lạc vào thu, lạc giấc êm. Ta lạc vào thu với tiếng mưa Thu gieo ảo mộng biết bao mùa Mộc miên, ai ngủ quên ngày tháng Chỉ có ca từ thánh thoát đưa... Thanh Trúc |
"Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình. Nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời." (Trịnh Công Sơn)
6 thg 11, 2016
Lối du ca, gác mộc miên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét