6 thg 11, 2016

Tình thơ cho em: Đêm Vạn Ninh nhớ người yêu

Đêm Vạn Ninh nhớ người yêu

Lác đác sương bay nhớ vóc kiều
Giăng giăng đâu đó chút thương yêu
Mùa nào đã chuyển hương thu thảo
Đâu tóc em vương một chút nhiều.

Thấp thoáng đèn đêm cửa biển xa
Bãi bồi thăm thẳm nước bao la
Tôi đi trên lối Trần Hưng Đạo
Tôi chợt thương em chút đậm đà.

Tôi ngỡ tìm em, chợt ngẩn ngơ
Em nào phố Giã, chốn đâu thơ
Em ngồi đâu đó bên thềm Vạn
Đất giống tên mà khác giấc mơ.

Em à, có biết, lối tôi dài
Mỗi sớm nhạt nhòa chút nắng mai
Chiều xuống Tân Dân nghe đá cuộn
Đêm về áo bụi lạ lùng vai.

Áo bụi về nghe lá cuối thu
Lục bình trên nước đỗ phù du
Đêm nay phố Giã bình yên lạ
Tôi ngỡ hư vô, ngỡ mịt mù.

Tôi thức hằng đêm, vẫn nhớ em
Loay hoay đường lạ, lạc bên đèn
Nhân sinh cuốn chút sầu xa cội
Dừng lại xứ này, bụi lấm lem.

Thanh Trúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét