6 thg 11, 2016

Thơ tình 8/3

Thơ tình tám tháng ba

Anh hỡi, anh à, tám tháng ba
Người ta tay khoác áo người ta
Bao giờ ta mới quen nhau được
Để tính trao em chút xíu quà.


Vì anh ngốc lắm, biết đâu em
Ngăn tủ gần như mỗi sáng xem
Chờ đợi một vần thơ ngỏ ý
Mà anh không biết đến làm quen.

Anh là đồng nghiệp ở bàn bên
Cũng gặp hằng ngày, cũng gọi tên
Có thật hồn nhiên? Hay ngốc thật?
Duyên em chẳng biết chốn đâu đền.

Duyên em chắc cũng giống ai người
Thầm kín, nhẹ nhàng, mộc mạc thôi
Hé cửa chờ anh đêm mất ngủ
Mà anh có lẽ ngủ quên rồi.

Hay là anh sợ... gái cơ quan
Có chút điệu đà, có chút sang
Không giống người ta, cô thục nữ
Cơm canh ba bữa sẵn trên bàn.

Anh ơi, chút xíu, việc chi đâu
Cơm bụi được mà, miễn có nhau
Cuộc sống nhiều khi ta phải vậy
Nhưng lòng vẫn đẹp tựa ban đầu.

Nhân dịp hôm rày, tám tháng ba
Gửi thơ vào gió để bay xa
Ngờ đâu rớt xuống bàn anh đó
Đọc biết duyên em vẫn mặn mà.

Thơ này, anh được, giấu đi nha
Chớ để ai xem, để kẻo mà
Buổi tối hẹn hò, ai bắt gặp
Đem về mách mẹ, mẹ em la...


(Thanh Trúc, Thơ tình tám tháng ba)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét