6 thg 11, 2016

Tiếng thời gian

Có tiếng thời gian rắc giọt cười
Thời gian trên khóe mắt em trôi
Thời gian là nước, em là lá
Lay nhẹ vào tim một chút tôi.


Có tiếng nào nghe thổn thức buồn
Nghẹn ngào trên áo ướt mưa tuôn
Em chưa từng khóc ngày xưa ấy
Em đã thành mưa rả rích buông.

Thời gian là mệnh cách lòng nhau
Là giấc nào nghe lệ úa sầu
Thổn thức mang tôi vào giữa mộng
Nghe buồn em ngủ cõi nào đau.

Tôi nào khóc giữa lối xa xăm
Để chốn em qua lặng khói trầm
Ấy lối phù hoa hay cỏ dại
Hay lòng tàn héo mộng tri âm.

Man mác trời thu áo cỏ may
Em qua cỏ dại bám chân gầy
Em buồn thăm thẳm tôi nào biết
Chỉ có ve sầu tỉnh cuộc say.


Thanh Trúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét