6 thg 11, 2016

Tạm biệt phiêu du

Thôi những mùa vui khách dập dìu
Dừng chân quán nhỏ nắng liêu xiêu
Cuộc đời như mộng, mơ hồ quá
Có bước nào quen những lối rêu.


Thôi những nét cười lộng lẫy hoa
Cõi nào xanh thẫm tiếc quê nhà
Cánh én về đông mưa tạm nghỉ
Mơ hồ trông vó ngựa xa xa.

Nẻo cũ tà dương thấy nắng đâu
Giật mình muôn thuở nhớ hoài nhau
Đường trần ai tạm làm ly khách
Văng vẳng qua song nhạn bạc đầu.

Phong trần gói lại gửi ngàn mây
Lơ đãng sương rơi vóc liễu gầy
Một cõi phù dung, ta ngoảnh lại
Phiêu du tạm biệt kể từ đây.
(Thanh Trúc, Tạm biệt phiêu du)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét