6 thg 11, 2016

Tình thơ cho em: Vì em là con gái

Vì em là con gái

Con gái, em là, của mẹ ba
Có chi quen biết với anh mà
Anh mà đến trễ thì em giận
Đến sớm thì em... chẳng thấy ra.


Anh đứng chờ hoài, muỗi cắn đau
Gặp em, muốn trách một đôi câu
Em cười, em chính là con gái
Đến trễ thôi mà... mới quý nhau.

Con gái là em, thích hẹn hò
Anh yêu đã sẵn... ngỡ trời cho
Việc gì anh cũng xem em nhất
Chỉ lúc tính tiền... anh mới to.

Có lúc chìu em đến hết mình
Nhìn em ăn đủ thứ linh tinh
Hình như cái miệng em không đáy
Phải vậy, anh à, nó mới xinh.

Cũng có khi em chút vụng về
Quên nồi trên bếp, để cơm khê
Chắc là khi ấy em đang giấu
Anh biết thời anh... sẽ chọc quê.

Anh chọc rằng nghe: mẹ méc ba
Con mình sao chẳng giống người ta
Thông minh đến mức hay quên lắm
Cứ phải "nhắc đò" mới nhớ ra.

Con gái là em, cũng có khi
Làm ngơ như thể chẳng quen gì
Không quen, sao liếc nhìn nhau mãi
Cứ đợi nhau hoài chậm bước đi.

Con gái là em, cũng ngại ngùng
Cầm tay anh thấy: thấy anh run
Em à, anh mới đầu tiên đó
Hứa dắt tay nhau đến cuối cùng.

Con gái là em, mộng khát khao
Má em hồng phớt tự khi nào
Duyên em sẽ thắm khi mùa cưới
Anh đón em theo những ngọt ngào.

Em ạ, có buồn, hoặc có vui
Nhớ rằng ta đã có nhau rồi
Từ đây vui sẽ vui hai đứa
Còn nếu buồn chăng: sẽ sẻ đôi.

P.S. Đừng lo, em nhé, chuyện cơm canh
Khê quá thời phơi nắng để dành
Rang ăn với nước canh hơi mặn
Cũng giống tim vàng dưới mái tranh.

Thực sự, em à, chẳng thế đâu
Như người ta nói: kẻ yêu nhau
Cơm canh ai nỡ cho khê, mặn
Anh nấu em ăn đến bạc đầu.

Thanh Trúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét