Phố đông, người lạc
Tìm anh lạc giữa phố đông dài
Nắng sớm mơ hồ khẽ lướt vai
Em cứ tìm anh, anh lạc mãi
Vội vàng chi để nắng tàn phai
Em đã quên chăng những buổi đầu
Tình cờ ta nép sát vào nhau
Em quên, quên thật, hay là nhớ
Để giả vờ quên, để lạc nhau.
Để giả vờ quên, để trách anh
Sáng nay trời chỉ có màu xanh
Áo anh màu trắng, thơ màu tím
Phố vẫn đông người, vẫn bước nhanh.
Phố đông, hôm ấy, nhớ nhau nhiều
Đâu đó tình cờ một tiếng yêu
Đâu đó khẽ khàng, em đứng lại
Nắng về cho kịp bước anh theo
Thanh Trúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét