6 thg 11, 2016

Tình thơ cho em: Em là cô giáo

Trong sáng như màu của cỏ cây
Dịu dàng trong mắt trẻ thơ ngây
Em là cô giáo xuân không đổi
Hoa phấn theo em những tháng ngày.


Nhẹ nhẹ, rung rinh, cả tấm lòng
Yêu đời, yêu cả tuổi xanh trong
Hoa cài thấp thoáng qua làn tóc
Một thuở lòng anh vẫn nhớ mong.

Em ạ, mùa xuân đã biết yêu
Khi mưa rơi rắc lối yêu kiều
Trên tà áo trắng anh còn mộng
Em cứ đi về giữa nắng reo.

Anh bỗng thành mưa nắng giữa đường
Theo em đi khắp một trời hương
Em thành cô giáo anh nho nhỏ
Anh biết lòng anh đã vấn vương.

Để có một ngày, trước lối xuân
Nghe chim oanh hát một đôi lần
Bên kia hàng xóm, đầu con phố
Có kiệu hoa về rộn bước chân.

Nghe về đâu đó nắng bên sông
Nghe trẻ trêu ai sắp lấy chồng
Cô giáo thành cô dâu nhỏ xíu
Ngượng ngùng nép xuống áo cài bông...

Em vẫn đến trường giống buổi qua
Chỉ là đâu đó giữa đường xa
Không còn ai đó theo em nữa
Mà đón đưa em đến tận nhà.

Cổng trường anh đợi, cũng hơi lâu
Nên chạy về phơi chiếc áo màu
Chợt nhớ nồi cơm chưa kịp nấu
Nhắn tin: cô giáo, nhớ về mau.

Em à, hết tiết, nhớ về nhanh
Anh dọn sẵn bàn: cá với canh
Cơm bắt nồi cơm, chưa rút điện
Chờ em cho nóng tấm lòng xanh.

Chờ em cho biết: vẫn yêu em
Dù tháng năm qua dưới bậc thềm
Anh đếm xuân về trên mái tóc
Nghe đầu êm nhẹ tựa vai êm.

Thanh Trúc, Em là cô giáo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét