6 thg 11, 2016

Tình thơ cho em: Đêm mưa Đà Lạt, say nhớ người yêu

ĐÊM MƯA ĐÀ LẠT, SAY NHỚ NGƯỜI YÊU

Đà Lạt anh về, tỉnh lại say
Giữa trời thăm thẳm ngủ đêm nay
Lòng mơ một chốn hoa và mộng
Tỉnh giấc sương giăng khắp chốn này.

Đà Lạt, mưa về, lại nhớ em
Sương mù giăng khắp lối không tên
Tìm đâu một bóng dừa xanh biếc
Khắc dấu tim anh ở một miền.

Em, người con gái thắt lưng ong
Dâng tặng anh yêu cả tấm lòng
Để nhớ thương hoài trong khoảnh khắc
Để buồn thăm thẳm giữa chờ mong.

Anh, một mình anh, giữa phố xa
Chợ tan, mưa ướt, lối chen nhà
Đêm nào cũng lạnh, đêm nào vắng
Nghe tiếng thu buồn gọi gió qua.

Anh, một mình anh, giữa cuộc say
Thế gian không hiểu, chẳng người hay
Con tim chứa một niềm sâu lắng
Một mối tương tư đã ngập đầy.

Anh say, cười gượng, chốn đông người
Chợt nhớ em buồn lệ mặn môi
Nhớ lối em về mưa xứ Vạn
Mong nghe khúc khích tiếng em cười.

Ôi biết tìm đâu một tiếng yêu
Nhớ thương mùa ấy đã trao nhiều
Nên giờ lạnh lẽo thông ngàn ướt
Giữa tiếng mưa buồn thổn thức kêu.

Anh đã xa em mấy tháng ngày
Gượng cười thăm thẳm giữa đêm nay
Hơi men mượn chút sầu xa xứ
Gửi nhớ thương về cõi gió bay…

Thanh Trúc
(Đà Lạt, 19/09/2016)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét