7 thg 10, 2012

Cố nhân


Nắng chiều gieo xuống hạt phân vân
Đường nhỏ ta về lạc bước chân
Người cũ đâu còn, phai ký ức
Hương xưa giờ đã nhiễm phong trần.

Người quen đâu đó nhớ chăng tên?
Hay khách vô tình đã vội quên?
Chẳng lẽ nhìn nhau như kẻ lạ?

Rồi làm quen giống thuở ngồi bên?

Mấy vòng luẩn quẩn nợ nhân tình
Phút chốc vỡ giòn tựa thủy tinh
Trót hiểu người nay hờ hững quá
Kiếp sau nếu gặp, cứ làm thinh.

(Thanh Trúc, Cố nhân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét