9 thg 10, 2012

Lỡ duyên

Một chút cay cay, một chút hồng
Nghẹn ngào trong giá lạnh mùa đông
Ấy là nước mắt em ngày cưới
Chẳng chút yêu thương vội lấy chồng.

Một chút tiêu điều, chút tái tê
Là anh tim đó lạnh lùng ghê
Xe hoa em đứng bên người khác
Anh bẻ tình duyên, đốt hẹn thề.



Áo hồng, hoa đỏ, chiếc khăn voan
Chia cắt lòng người sắp héo hon
Có lẽ vài năm anh trở lại
Em thành thiếu phụ bế bồng con.

(Thanh Trúc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét