27 thg 7, 2013

Biết gì hơn

Ta biết gì hơn gió với sương
Ve sầu lanh lảnh tiếng thê lương
Lối dài ảm đạm hoa tàn úa
Dẫu chốn quen chân cũng lạc đường.


Ta biết gì hơn khóc với than
Sầu gieo đứt đoạn ánh trăng tàn
Trăng tàn tuế nguyệt xoay vòng lạnh
Lá rụng tiêu điều giữa thế gian.

 

Ta biết chi hơn một chữ buồn
Buồn dâng lạnh lẽo giữa mưa tuôn
Mưa tuôn đất khách, người xa cách

Mây gió hoang vu mỏi cánh chuồn.
 
Ta biết chi hơn những giận hờn
Hờn theo tàn tạ nỗi cô đơn
Cô đơn lạc bước trời nam bắc

Nam bắc phiêu linh, bóng chập chờn.
 

Ta biết gì đâu một chữ yêu
Ấy là trằn trọc, ấy cô liêu
Ấy là tóc bạc, tương tư hận

Ấy chẳng vui chi, chỉ khổ nhiều.
 

Ta biết lòng ta đã tổn thương
Tổn thương chỉ bởi kẻ qua đường
Qua đường ai cũng vô tâm cả
Hái đủ hoa rồi giẫm nát hương...

 

(Thanh Trúc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét