Say suốt bốn mùa rượu tỉnh vơi Ngậm một giấc sầu, say nửa giấc Say qua làn gió khắp mùa phơi. Ta đã say mèm, tối ngủ ngon Ngủ không mơ mộng, đợi trăng tròn Trăng tròn ta lại châm đầy rượu Rượu cạn biết lòng vẫn sắc son. Đầu óc quay cuồng, tự ngẩn ngơ Cười theo đêm xuống hát vu vơ Học đòi Lý Bạch trăng ngâm rượu Cất bút viết dài tuyệt tác thơ. Tìm say quên sạch hết lo âu Chưa tới trăm năm tóc đổi màu Gội sạch bụi đời trong chén rượu Còn chi lòng dạ ngẫm ngày sau. Nghe tiếng luyên thuyên, lạ nửa mùa Cười nhau quên sạch chuyện hơn thua Giữa cơn say tỉnh ai quen lạ Mặc kệ mà nâng chén đẩy đưa. Đêm xuống tiệc tan lại nghẹn ngào Khách về ta ngắm ánh trăng sao Trăng treo cửa sổ, em là mộng Ta trót tương tư tự thuở nào. (Thanh Trúc, Say) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét