27 thg 7, 2013

Hoa trinh nữ


Một sáng ta về chợt ngẩn ngơ
Đêm qua mưa gió đến bao giờ
Nước tràn trên lối hoa trinh nữ
Ta bỗng vô tình chọn ý thơ.

Thơ viết lòng ta dễ tổn thương
Nào ai than trách lẽ vô thường
Mơ hồ hoa chóng tàn phong nhụy
Thừa lại phiêu phù một chút hương.

Ta bỗng vô tình nhạt ý duyên
Mặc lòng mưa lạnh kéo triền miên
Đêm qua sót lại hồn trinh nữ
Trong gió điêu linh lạc khắp miền.

Ta bỗng vô tình sợ chữ yêu
Yêu thương không mấy, đớn đau nhiều
Lang thang tìm mãi hình quen lạ
Nghe vẳng xa gần tiếng cuốc kêu.

Một tối em về gửi mộng đây
Ta còn vùi mãi giữa cơn say
Tỉnh ra mới hiểu lòng dang dở
Kiếp khác xin cho trả nợ này.

(Thanh Trúc, Hoa trinh nữ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét