27 thg 7, 2013

Tìm em nơi đâu

Nửa giấc đêm thu lạnh lẽo người
Tình duyên xa cách khói sương rơi
Em đi bỏ lại hồn cô quạnh
Hoa rụng tiêu điều, nước lạnh trôi.


Trăng lên man mác gió gieo sầu
Nhạn lạc ngàn non sải cánh mau
Một nốt đệm buồn hư bản nhạc
Lòng ta chợt biết đã từng đau.

 

Từng đau một nẻo khuất trời nam
Ve nép trong sương đổi xác phàm
Em ở nơi đâu trời biển cách
Nửa màu xanh biếc, nửa màu lam.

 

Điêu linh biền biệt dạo qua đường
Nghìn dặm hoang tàn lạc bốn phương
Gấu áo cỏ may đâm nhạt nhẽo
Vai gầy ngơ ngác đẫm ngàn sương.

 

Rượu tình nốc cạn vẫn chưa say
Tâm sự xoay vần tựa khói mây
Đâu đó người quen ta ngỡ đã
Chưa từng gặp gỡ đến hôm nay.

 

Giật mình người mộng đã xa rồi
Bỏ lại người trần giấc lẻ loi
Lỡ chuyến trăm năm tình cảnh đổi
Bạc đầu không tiếc, tiếc người thôi.

 

Phảng phất tình đời một giấc mơ
Gượng cười nhấc bút nhạt câu thơ
Thiên Thai lạc lối quay đầu lại
Đã thấy trăm năm phủ bụi mờ.

 

(Thanh Trúc, Tìm em nơi đâu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét