27 thg 7, 2013

Vị cafe

Một tách cafe vị đắng môi
Muốn ngưng thì đã trót pha rồi
Cà phê uống gượng, tình tan vỡ
Níu chút ngọt ngào cũng thế thôi.

Một tách cafe, đắng tận tim
Cười đau, tri kỷ khó chăng tìm
Ngập ngừng che giấu lòng xa cách
Đem mối tình đầu giữ lặng im.

Dễ đến, nhanh đi, chút hẹn thề
Dằn lòng ngâm mãi ngụm cafe
Chần chừ, em đã theo người khác
Tan nát tình đầu, dạ tái tê

Biết đắng sao không chịu bỏ đường?
Đau lòng sao chẳng dứt yêu thương?
Kiếp này trót dại thành con nghiện
Biết đến bao giờ hết vấn vương?

Nợ cũ còn gì luyến tiếc đây?
Tình đầu thôi đã một lần say
Cafe nhỏ xuống như tình vỡ
Thành giọt lệ lòng, hóa đắng cay.

(Thanh Trúc, Vị cafe)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét