3 thg 1, 2014

Ai người đắp mộ

Ta cứ xem như mộng giữa đờii
Như đông đùa lạnh cánh hoa rơi
Một lần em bước qua tôi đó
Giẫm nát hư vô một kiếp người...

Em còn ghé lại mắt lung linh
Tôi đã bơ vơ một mảnh tình
Kiếp trước không ai người đắp mộ
Nên đành lưu lạc chốn vô minh...

Không khói hương chong một mảnh trầm
Hồn giăng thu thảo khóc tri âm
Đêm chờ đổi xác cành ve rụng
Dứt kiếp phong trần một vạn năm...

(Thanh Trúc, Ai người đắp mộ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét