Du dương ngồi kể chuyện lang thang Gió lay cành trúc, dừng chân nghỉ Nhìn chuyển thu đông trút áo vàng... Lặng lẽ bên đường khách lại qua Cafe quán nhỏ phố xa xa Thời gian báo hiệu người trăm tuổi Mộng cũ chơi vơi nắng sớm già... Ngày lên vội vã một chân trời Tách nhỏ ngập ngừng giọt đọng rơi Khăn gió ai đan choàng kín cổ Bay dài thong thả giữa chơi vơi... Em có là ai? Bước lại gần Để anh tìm lại gót phân vân Qua mùa thu rụng anh thầm muốn Ôm hết hương say trọn vẹn phần... Dịu dàng thanh khiết áo thêm bông Phảng phất liên miên một sớm nồng Hương nhụy bao giờ mà chẳng đẹp Không dừng thu chuyển, chẳng dừng đông... (Thanh Trúc, Mùa đông trên tách cafe) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét