3 thg 1, 2014

Mùa đổi thời gian

Thỉnh thoảng em mơ những bóng dài
Xuân nhòa trên phố mộng chưa phai
Mùa qua em lại thành mây khói
Cuốn nhẹ bên đời phận mảnh mai.

Phận hồng, em đó, mộng bao la
Như cõi hoang sơ, những ánh tà
Mắt ngọc nhìn đâu, ly biệt nhẹ
Trôi buồn thân hạc giữa phôi pha.

Em hiểu chăng em, những nỗi đời?
Bụi vàng vay trả mãi không thôi
Mấy lần hương rụng, trăng qua tuổi
Cũng mấy lần đông mệt rã rời.

Hoàng hôn em vẫn đợi xa xăm
Trên tóc em xen những lặng thầm
Mùa đổi thời gian, xuân đổi mộng
Phai tàn như dạ kẻ vô tâm...

(Thanh Trúc, Mùa đổi thời gian)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét