Đường mây ghé lại ngựa xa mù Đi ngang xứ lạ, hoa đào rụng Thử hỏi đâu là cõi lãng du... Lãng du dừng tạm dưới chân thiền Chuông đổ mười hai, độ kiếp duyên Biếc rụng trần gian, thưa thớt cội Nghe mùa xoay chuyển, đổi liên miên... Lục lạc đường hoang, liễu tiếc người Nhung hươu vàng rượm ánh dương rơi Rung rinh nhạn đỗ cành nam bắc Vọng tưởng phương xa mộng tuyệt vời... Mộng là mộng cũ, mộng hư vô Người của năm xưa, kiếp liễu bồ Khách chẳng lưu tâm, thời mộng đổi Người thành cô quạnh, liễu thành khô... |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét