3 thg 1, 2014

Người, trăng và mộng

Một tối trăng khuya ghé cạnh giường
Hỏi chăng thi sĩ có người thương
Người thương thi sĩ tên là mộng
Nhà giữa tàn thu, ngõ luyến hương.

Người tên là mộng, mộng theo người
Phảng phất đôi lần giữa lá rơi
Thi sĩ tìm thu trên cỏ dại
Cỏ buồn giăng mắc áo thu phơi.

Thi sĩ chờ em giữa chốn này
Mộng còn, thu đã nhạt theo mây
Rêu phong đá đợi sen trầm nước
Hương nhụy nhòe theo cánh bướm bay.

Bướm bay, bay mãi, dạo thềm đông
Tìm cánh vô ưu đỗ tạm lòng
Thi sĩ về nghe đêm mách lẻo
Người thương thi sĩ mới theo chồng...

Như dòng sông tiễn nước trôi xa
Bỏ lại điêu linh một bến phà
Thu sẽ tàn thu, hương sẽ rụng
Vô tình năm tháng bước ngang qua.

Tối tối trăng khuya vẫn ghé thầm
Trông chừng thi sĩ giấc xa xăm
Thuở còn thu độ chơi vơi mộng
Trăng đã yêu người giữa lặng câm...

(Thanh Trúc, Người, trăng và mộng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét