Má phấn môi son nhạt đậm đà Tóc trắng nhìn gương soi đếm tuổi Mơ hồ nghe động tháng năm qua. Ta về một cõi, vẫn chưa quên Gác gỗ cầu thang bước gập ghềnh Thuở ấy có người mang áo lạ Khoác vào đêm lặng, nhắc hoài tên. Người đã đi rồi, cát bụi bay Còn ta ở lại, xác thân gầy Đợi chờ trăm tuổi, hoa thành mộng Ru ngủ đời ta giữa khói mây. Xuân hạ theo mùa, lẳng lặng trôi Về bên vũ trụ, đợi luân hồi Thu đông lãng đãng tìm chưa gặp Nên giữa phong trần lạc mãi thôi... |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét