3 thg 1, 2014

Em là cỏ dại



Người không là gió cuốn lang thang
Em chẳng như chim sải cánh ngàn
Dẫu biết trăm năm không hẹn ước
Mà ta lại gặp giữa trần gian.

Em không là mộng của người đâu
Em chỉ là hoa cỏ dưới lầu
Mỗi độ xuân về ra quả dại
Vướng vào khăn áo, được gần nhau.

Thăm thẳm chân trời mãi viễn vông
Người đem cỏ dại kết thành bông
Dưới lầu dâng tặng nàng băng giá
Em hóa cành khô, héo tấm lòng...
(Thanh Trúc, Em là cỏ dại)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét