7 thg 1, 2014

Nhật ký nghề nghiệp: Liên minh ma quỷ

Đó là từ mà anh kế toán gán vui cho những con người kéo bè kéo cánh làm những việc xấu bên trong một tổ chức. Như vậy họ sẽ liên tục đục khoét, làm cho tổ chức xuống dốc. Trái ngược với "liên minh ma quỷ" chính là "liên minh thần thánh", họ phấn đấu, nỗ lực, liên kết với nhau tạo nên một sức mạnh khổng lồ, khắc phục mọi khó khăn làm cho tổ chức ngày một đi lên.

Mình không định viết về đề tài này sâu cho lắm, ít nhất là hiện tại. Chủ yếu là vì nó liên quan khá nhạy cảm đến nghề nghiệp của mình. Mà nghề nghiệp của mình, luôn có một nguyên tắc "treo" theo trên đầu, gọi là "tính bảo mật nghề nghiệp". Do đó, những thứ mình viết sau đây chỉ là những cảm giác mơ hồ, lạ lẫm của một cá nhân, sau một lần có thể nói là chứng kiến chuyện "thâm cung bí sử" đặc sắc nhất.

Đối với nghề của mình mà nói, đụng đầu vào những khách hàng như vậy là đau khổ vô cùng, từ cấp trên đến cấp dưới. Nhưng mà chỗ này khách hàng truyền thống, nên cũng ráng chịu. 

Từ sáng đến tối, mình ở lỳ ngoài công xưởng, rồi phải ra ngoài trời nữa. Nắng, gió, bụi, táp đầy đầu đầy óc. Quần áo thì khỏi nói, đem về nhà ngâm nước ra một mớ bùn. Còn cái mũi thì càng thảm hơn nữa, mất cảm giác đến tận sáng hôm sau. Đó là chưa kể phải lăn lộn trên xe hơn 2 tiếng đồng hồ để đi đến khách hàng, rồn hơn 2 tiếng để về. Mà tối mịt mới về. Vừa ngồi vừa cười tiếp khách hàng mà lo nén cơn say xe. May mắn cuối cùng cũng không say xe, nhưng mà mệt lả người.
  
Bù lại chút xíu, buổi tối về ngang đất Ninh Hòa, được khách hàng đãi một bữa ăn gà nướng. Tiếc là lúc này đuối lắm rồi nên không ăn được nhiều, nếu không cũng ráng mà càn quét. Trước giờ thì chưa ghé, giờ biết đường vào đó rồi, lần sau sẽ có cơ hội ghé ăn lại, coi như là một lần để mở rộng tầm mắt đối với đặc sản Ninh Hòa.

Buổi chiều lúc về ngồi nghe anh lái xe kể chuyện cho cô kế toán mới biết thế nào là hấp dẫn. Câu chuyện gần như xoay quanh tất cả mọi người ở đơn vị. Người này nói thế này, người kia nói thế kia, rồi những hành động y như phim hình sự. Sau cùng rút ra một bài học thế này: Sau sếp, ai mới là người lợi hại nhất công ty? Đương nhiên là... tài xế của sếp. Đó là người đi cùng sếp trên những quãng đường dài, ăn cùng sếp, nhậu cùng sếp, và quan trọng nhất, là tai mắt cho sếp. Nghe đâu trên xe tùy thời còn có ghi âm lại được nữa. Một bài học khác cho chính bản thân mình là không nên ăn nói lung tung, nói xấu sau lưng..., vì thế nào cũng có ngày bị ghi âm lại. 

Cũng nhờ nhưng câu chuyện của anh tài xế mà mình biết được cuộc đời không có người nào đơn giản cả. Người ta cười với mình, ăn nói ngọt ngào với mình, còn đãi ăn uống nhiệt tình nữa, nhưng bản chất con người ta ra sao, thì phải có thời gian mới chứng minh được. Không vội phán xét ai cả, nhưng cũng đừng vôi mà tin người.

Nói chung là kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi và ảm đạm, về nhà tắm giặt sơ sơ rồi lăn ra ngủ luôn. Cảm giác ngủ như chưa bao giờ được ngủ cả...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét