3 thg 1, 2014

Những mùa hoang dại

Có mùa hoang dại gió đông qua
Hơi lạnh len trên những mái nhà
Thiếu nữ mơ màng ô cửa nhỏ
Tựa nhìn mây tím dạt xa xa...

Những mùa hoang dại lá hoa rơi
Rơi xuống suy tư những lối người
Một buổi vô tình xuân chuyển muộn
Má hồng phai nhạt phấn chơi vơi...

Những mùa hoang dại, khách lang thang
Có tuyết đông phơi những lối ngàn
Dặm cỏ nhìn xa, sương lẳng lặng
Nghe buồn chân ngọc bước sang ngang...

Ôi mùa hoang dại, nẻo bơ vơ
Có áo hoa dâu ghé bến bờ
Công chúa ngày xuân thôi dệt mộng
Ban chiều lưu luyến gấp bài thơ...

Ôi mùa hoang dại, bóng xa xôi
Lại giục thu đông chuyển lạnh rồi
Thiếu phụ trầm tư bên cửa sổ
Dệt hoài tơ mỏng tháng ngày trôi...

(Thanh Trúc, Những mùa hoang dại)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét